Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Chè cám.....Tân Cương


      Chè là thứ chè xuân Thái Nguyên thượng hạng, hái về, bắc chảo sao ngay trên lửa nhỏ. Bận việc này việc nọ mà hái rồi bỏ đó không làm ngay, chè sẽ đỏ nước về sau, mà uống thì có mùi ngai ngái giống thứ chè bồm Phú Thọ.
     Nước của chè xuân Thái Nguyên xanh anh ánh, rất trong, ngỡ như nước chè tươi uống bằng tách nhỏ, thoáng nhìn tưởng pha không đậm, chè chưa ngấm, nước không đủ nóng, nhưng hãy thử một hớp con con.

    Bất chợt rùng mình vì cái nóng hôi hổi, cái vị chát khiêu khích, cái vị ngọt sâu thẳm làm khô vòm miệng, và trên hết là mùi hương hết sức dịu dàng. Nhấp một chén trà như thế, nhỏ thôi, vào lúc sáng sớm, và đừng nhấm nháp thêm bất cứ chút gì, sẽ thấy dường như tim đập nhanh lên một chút.

    Như cái lúc ngóng chờ một tiếng gõ cửa ngập ngừng của ai, như cái lúc mở một phong thư, nét chữ thì quen nhưng câu mở đầu lại bất ngờ dịu dàng khác lạ, hay lúc đạp xe lang thang, một mình, phố nhỏ, chiều gió, thấy góc đường đằng kia thoáng như có bóng áo người. Chao ơi! Những cảm giác của một thời hăm hở, xa xôi quá rồi, có thể trở về, quyến vờn cùng làn khói mong manh bôvs lên từ chén chè buổi sớm.

    Thứ nước chè uống khi ăn cốm cháy chính là thứ chè Thái Nguyên nhất hạng ấy, nhưng là thứ cuối chảo, không phải là búp chè khô tự co mình lại như những móc câu nho nhỏ, mà vụn như bột. Đấy là đoạn cuối đời của những búp chè non nhất, nên dễ cháy nhất, được giữ lại dùng trong nhà.

    Pha thì cũng như thường, nghĩa là chụm mấy ngón tay mà bốc ang áng, nhưng vì là chè cám, nên cái sự ang áng này càng xa chính xác. Thường là hơi bị nhiều. Nước chè cám vì thế thường cực đặc, không được trong, và thoảng khét. Không phải người quen uống chè, không thể kham nổi cái dung dịch này.

    Chát thế phải có thứ làm dịu lại. Chè tươi thì đã có kẹo lạc, kẹo vừng, rẻ hơn có thứ kẹo bột đậm mùi gừng thường chỉ bán ở nhà quê từng chục cái cho các bà đi chợ phiên mang về lót tay cho trẻ nhỏ trong nhà. Cái thứ kẹo cực ngon này chắc giờ tuyệt chủng rồi.
     Cà phê thì có sô cô la, hay miếng bánh ngọt nho nhỏ. Chè móc câu Thái Nguyên thì không đi được cùng những thức ấy. Kẹo lạc thì còn tạm cho qua, chứ sô cô la, không thể, vì kệch cỡm. Phải là một lát mứt gừng nhà làm, còn giữ đủ độ cay chứ không nhạt thèo như bán ngoài hàng.
    Tôi đã uống chè cám, những cuối trưa Hà Nội, ngoài kia mùa thu xao xác trở mình, nghe hơi thở mình đã bắt đầu khó nhọc vì hanh hao, bất chợt nhìn trang sách mà không thấy chữ... Bất chợt nghe tiếng gõ cửa ngập ngừng, tiếng chân xê dịch ngập ngừng... Lòng chùng lại sau bao nhiêu vật vã, một cảm giác biết ơn kỳ lạ tràn ngập trong lòng. Biết ơn tất cả, vì tất cả. Không biết vì sao.

    Chè cám, không phải là món ngon Hà Nội hay của bất kể miền đất nào. Chỉ là món ngon của riêng một người, là những sâu nặng của riêng một người. Nhưng... "Đời đáng yêu nhiều lúc có gì đâu..."

                     Ngày nay, thanh niên ở Hà Nội lại hợp Gu với Trà Chanh vỉa hè! Đó cũng là sản phẩm sáng tạo của các bà hàng nước....Bụi!

                              Lịch sự và Bình dân!


                         Nhưng lãi ....khủng!


3 nhận xét:

  1. Trà cám thứ mà tôi bán hàng ngày, chính là những hạt Trà li ti, những cánh Trà nho nhỏ, nhẹ nhàng bay ra khỏi chiếc dần, chiếc sàng bằng tre...
    Những bà bán nước Trà, vỉa hè, Trà chén với đá lạnh...rất thích mua loại Trà này. Rẻ( Chỉ bằng 1/5 Trà Búp thứ thiệt), pha Trà nước xanh, đậm và rất có hậu đầu lưỡi, uống rồi có vị ngòn ngọt đặc trưng...Tuy rằng khi pha các bà hàng nước phải sắm thêm một cái lọc bằng lưới... Inôx khá dầy....
    Loại Trà này bán rất chạy, nhưng không có nhiều, luôn Cung Thiếu- Cầu Thùa!
    “Nhấp một lần thôi nhớ cả đời
    Uống trà như uống giọt trăng rơi
    Chạm môi chút thành thương nhớ
    Thoáng chút hương đưa đến bồi hồi”.

    Trả lờiXóa
  2. Đã uống chè cám của Nhật, đóng gói rất đẹp. Ngon.

    Trả lờiXóa
  3. Của Bi Rẻ và ...Ngon Heeeeeeeee
    Đóng gói rất ...Bình dân! Hiiiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa